Nghe thấy lời Lục Lẫm nói, Nghiêm Cận Dã sửng sốt.
Khương Tự nhìn cậu ta đầy khinh bỉ, cất tiếng nói.
"Hết cách, có một số người da mặt dày vậy đấy, thích bấu víu quan hệ linh tinh."
Cô chớp chớp mắt: "Em ba nhà tôi còn đang đi theo sau tôi đấy, làm gì tới lượt cậu?"
Một giây sau, Khương Tự nhìn cũng không nhìn, cô dùng ngón tay trắng nõn ngoắc ngoắc.
"Lục Tư Việt, qua đây."
Lần đầu tiên Lục Tư Việt nghe thấy Khương Tự gọi anh là em ba. Kiểu xưng hô đặt anh vào trong ranh giới người nhà khiến trái tim anh run lên.
Anh nhanh chóng thu cảm xúc lại, đi lên đứng chắn trước mặt Khương Tự.
Lục Tư Việt nhìn Nghiêm Cận Dã, hững hờ cười.
"Cô ấy là chị dâu cả của tôi, cậu gọi cô ấy là chị gái, muốn trèo cao ai thế?"
Vẻ mặt Nghiêm Cận Dã lúng túng.
Mấy giây sau, cậu ta lên tiếng cứng đờ: "Xin lỗi, cô chủ Lục."
Lúc này, nghệ sĩ dương cầm Lăng Ẩn nhìn thấy Lục Lẫm.
Ông ấy đi đến, cười nói: "Sao tối nay tổng giám đốc Lục lại tới đây vậy?"
Lục Lẫm gật đầu, lạnh nhạt nói: "Ông Lăng, tôi đến vì em ba nhà tôi, nó rất ngưỡng mộ ông."
Nghe vậy, Lục Tư Việt chợt ngẩng đầu.
Đây hình như là lần đầu tiên anh và anh cả của mình gần gũi đến vậy.
Trái tim của anh đập mạnh, cảm giác ê ẩm chua xót.
Khương Tự chớp chớp mắt với Lục Tư Việt, cười nói: "Tư Việt, cậu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388205/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.