Hôm nay, cô chủ Lục có chuyện cần tìm người giúp.
Đám vệ sĩ xếp thành một hàng nhận mệnh lệnh của cô chủ.
Khương Tự nhìn lướt qua từng người một, đột nhiên cô nói: “Trong số mọi người, có ai là người diễn xuất khá một chút không?”
Đám vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau, họ vẫn chưa hiểu ý của cô chủ lắm.
Khương Tự chống cằm, cất giọng dịu dàng: “Tôi muốn mọi người đóng vai quần chúng để diễn kịch cho ông chủ xem.”
“Địa điểm được chọn là bên ngoài một ngôi chùa trên núi.”
Nơi cô và Lục Vọng gặp nhau lần đầu tiên là Bách Nhạc Môn.
Khi ấy, Lục Lẫm đến đó rồi đồng hồ đo nhịp tim bắt đầu tăng vọt, ngay sau đó anh rơi vào hôn mê.
Lần trước khi cô trải qua chuyện kinh hoảng, nếu cô nhớ không lầm thì khi ấy, đồng hồ đo nhịp tim của Lục Lẫm cũng đã vang lên.
Chưa hết, trong cửa hàng tại thời điểm năm 1938, Lục Lẫm còn đoán ra được ý của Lục Vọng ngay lập tức.
Nói như vậy, nếu cô tái hiện lại khung cảnh ở kiếp trước… liệu có thể xác định thân phận của Lục Lẫm một lần nữa không?
Khương Tự vẫn còn nhớ một chuyện của kiếp trước.
Lục Vọng và cô cùng đến một ngôi chùa để dâng hương, trên đường trở về, họ bị ám sát ngoài ý muốn, khi ấy, Khương Tự được Lục Vọng bảo vệ kĩ càng trong lòng.
Khương Tự nghe thấy tiếng trái tim đập dồn dập như đánh trống của Lục Vọng.
Trong trí nhớ của cô, khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388201/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.