Mùa đông, trời tối rất nhanh, khác với nhiệt độ ấm áp dưới ánh mặt trời lúc ban ngày, nhiệt độ không khí sau khi mặt trời xuống núi giảm mạnh.
Lúc này, trạm xe rất vắng, gần như không có người.
Đèn đường bị hỏng một cái, bóng đèn cứ rung lạch cạnh, ánh sáng cũng lúc sáng lúc tối theo.
Toàn dựa vào ánh sáng của cái biển trạm xe để chiếu sáng.
Khương Tự không muốn ngồi trên ghế của trạm xe, cô đứng cao hơn một bậc thang, Lục Phù Sênh thì đứng cạnh cô.
Lục Phù Sênh muốn nhìn xem Khương Tự đi nghĩa trang là định làm gì.
Hai người Tiểu Cẩn đeo khẩu trang, tự cho là hành tung của mình rất kín đáo, đi vòng qua biển trạm.
Bọn họ cẩn thận đứng ở một góc, cố gắng thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình.
Hai người nghi ngờ nhìn Khương Tự và Lục Phù Sênh, không phải vừa rồi cô Lục cưỡng ép bắt người đi sao? Sao giờ nhìn có vẻ quan hệ giữa hai người rất hài hòa vậy?
Chẳng lẽ bọn họ vốn quen nhau?
Lục Phù Sênh gần như rất ít ở trong nước, dù Tiểu Cẩn là fan lớn của Khương Cẩm Nguyệt thì cũng không biết anh là cậu hai Lục.
Ở trong fanclub của Khương Cẩm Nguyệt, cái tên xuất hiện nhiều nhất không phải Khương Cẩm Nguyệt, mà là Khương Tự.
Có thể thấy oán khí của bọn họ với Khương Tự nhiều như nào.
Lúc này, bọn họ gặp mặt Khương Tự trực tiếp.
Sườn mặt của Khương Tự mềm mại xinh đẹp, chóp mũi nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388182/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.