Khương Cẩm Nguyệt xuống thảm đỏ, cô ta ngồi trên xe bảo mẫu.
Máy sưởi trong xe cũng không thể khiến cơ thể với tứ chi cứng đờ của cô ta khôi phục lại, cú ngã vừa rồi gần như đã ném phăng toàn bộ lý trí của cô ta.
Nhìn qua có vẻ Khương Cẩm Nguyệt đang rất lạnh, trợ lý bèn đưa cho cô ta tấm thảm: “Chị Cẩm Nguyệt, chị có cần thảm không?”
Khương Cẩm Nguyệt hất mạnh tay, đột nhiên đánh lên mu bàn tay của trợ lý: “Cô cảm thấy tôi mất mặt nên lấy cái thảm này để làm nhục tôi đúng không?”
Khương Cẩm Nguyệt bất ngờ nổi giận, trút hết cục tức lên người trợ lý.
Từ sau cuộc họp báo lần đó, tính tình của Khương Cẩm Nguyệt dần trở nên thất thường hơn, trợ lý đành phải nhẫn nại.
Trợ lý chịu đựng cơn đau: “Hiện tại trên hot search đều là về chuyện đại diện thương hiệu bị cắt.”
Khương Cẩm Nguyệt không có lòng muốn xin lỗi, cô ta click mở điện thoại, nhìn mấy tiêu đề đầu trên hot search, trong lòng phát lạnh.
Cô ta thầm có loại khủng hoảng, cảm giác tất cả mọi thứ cô ta có đều dần trôi tuột khỏi lòng bàn tay.
Suy tư vài giây, Khương Cẩm Nguyệt gọi điện thoại cho Kỳ Tầm.
Nhạc chờ vọng vào lỗ tai cô ta.
Khương Cẩm Nguyệt nhíu mày, Kỳ Tầm đổi nhạc chờ từ khi nào thế?
Cô ta nghe kỹ, phát hiện đó là ca khúc dân quốc nổi tiếng một thời – “Dạ lai hương”.
Kỳ Tầm không giống như trước kia, sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388176/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.