Lúc này, đến lượt Lục Phù Sênh ngơ ngẩn.
Năng lực trả đũa của Khương Tự tăng cấp, ngay cả chị cũng gọi được.
Lục Phù Sênh không tin trên thế giới này sẽ có người ngu như thế, vậy nên, anh nói rất tự tin: “Chẳng lẽ các người tin cô ta sao? Cô ta mới là cô chủ Lục.”
Giọng nói của Lục Phù Sênh trầm thấp, tuy rằng anh mặc sườn xám nhưng anh lại giống đàn ông.
Đám lưu manh bắt đầu mơ hồ.
Lúc này, đại pháp lừa lọc của Khương Tự online.
“Chắc chắn chủ thuê có nhắc tới tính cách của cô chủ Lục đúng chứ?”
“Có có có.” Tôn Nhị gật đầu liên tục, “Người nọ nói tính tình cô chủ Lục kiêu ngạo, thích tra tấn người, là cô chủ xấu tính.”
“Còn điểm đặc biệt gì nữa?”
“Anh ta còn nói cô chủ Lục thích mặc sườn xám nhất, những kiểu quần áo khác thì không thèm liếc mắt nhìn một cái.”
Khương Tự lại hỏi: “Các anh nhìn dáng vẻ này của tôi có giống người xấu tính không?”
Ánh mắt Khương Tự trong trẻo, giống như một đóa hoa dạ hương nở rộ trong u cốc.
Tôn Đại không khỏi khó hiểu: “Vậy cô là ai?”
Khương Tự lấy ra chút ít kiên nhẫn: “Tôi là em họ của cô chủ Lục, hôm nay được mời tới trại nuôi ngựa cùng. Đúng không chị?”
Khương Tự vô tội nhìn Lục Phù Sênh.
Lục Phù Sênh tức cười: “Tôi nào có em gái như cô?”
Thật sự có người tin lý do thoái thác này của Khương Tự sao?
Còn lâu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388160/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.