Nơi Khương Tự chọn là một nhà hàng dân quốc.
Từng phòng riêng biệt, không phải hoàn toàn khép kín mà là dùng tấm bình phong màu đỏ thêu hoa để ngăn cách.
Bên ngoài đại sảnh, tiếng nhạc phục cổ du dương phát ra từ máy quay đĩa.
Khương Tự ngồi trong xe nhà mình, nhìn thấy kẻ cuồng giờ giấc Khương Phương Sóc vào nhà hàng đúng 7 giờ.
Tính cách của Khương Phương Sóc bảo thủ, từ trước tới nay không thích tới muộn.
Ngày hôm qua, Khương Tự còn đặc biệt gọi điện thoại cho Khương Phương Sóc.
Sửa thời gian gặp mặt từ 8 giờ thành 7 giờ.
Khương Tự chuẩn bị ra oai phủ đầu với anh ta ngay từ đầu.
Vào đúng 8 giờ tròn, Khương Tự mới khoan thai đến muộn, đi tới phòng bao mình đã đặt sẵn.
Khương Tự dịch dịch góc áo, tao nhã ngồi xuống ghế đối diện Khương Phương Sóc. Cô nhìn thời gian, làm lơ sắc mặt khó coi của Khương Phương Sóc, kinh ngạc nói.
“Anh cả, hình như anh tới muộn.”
Khương Phương Sóc đợi gần khoảng 1 giờ đồng hồ, nào vui vẻ nổi.
Hiện tại còn bị Khương Tự bôi nhọ, giọng anh ta trầm xuống: “Bảy giờ tao đã đến rồi.”
Khương Tự dựa lưng vào ghế dài mềm mại, thảnh thơi lắc lắc chân: “Nhưng vừa rồi tôi đi toilet, tính ra là anh đến muộn.”
Khương Phương Sóc chưa bao giờ gặp ai nói láo mà còn hợp tình hợp lý như thế.
Khương Tự nào có từ toilet ra? Rõ ràng vừa rồi anh ta thấy cô từ cổng lớn vào.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-vai-phan-dien-nho-gay-su/3388149/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.