Lực kéo của Tiết Minh rất mạnh, đến nỗi Giản Triều Vân bị kéo thẳng vào trong lòng của hắn.
Trong sảnh vẫn còn người, ai nấy đều bất ngờ trước hành động của Tiết Minh, đoán rằng là say quá nên mới làm loạn, chỉ không biết ai là người đã trúng chiêu.
Thẩm An Nguyên nhìn tên đồ đệ ngốc này chỉ biết lắc đầu, không biết nên làm gì. Chỉ là tạm thời hắn chưa làm gì quá đáng, vẫn nên đứng xem tình hình của hắn.
Bị kéo như vậy Giản Triều Vân đương nhiên rất sốc, y đơ vài phút, mãi Tiết Minh mới rặn được vài từ.
“Ngươi đừng đi, Tiểu Vân.”
Tiểu Vân? Là gọi y sao? Lần đầu nghe được danh xưng này, Giản Triều Vân bất ngờ, y còn tưởng Tiết Minh không thích y cơ chứ, hoá ra trong lòng hắn vẫn chưa gọi là ghét y đi.
Giản Triều Vân quay người lại, đối diện với ánh mắt của hắn, vẻ mặt Tiết Minh ấm ức như không thể nói, khiến cho tai Giản Triều Vân hơi đỏ lên.
Y đưa tay lên chạm vào má hắn, hơi nóng phả ra, chắc là do say rượu nên mặt mới đỏ lên như thế. Tiết Minh tự nhiên áp mặt lên bàn tay y, hắn dụi má lên tay y vô thức làm nũng.
Giản Triều Vân lên tiếng, chính y cũng không để ý đến trái tim đang tăng nhịp độ của mình: “Huynh say rồi.”
Tiết Minh lắc đầu, ấm ức nói: “Ta chưa có say, Tiểu Vân.”
Tay hắn vẫn còn ôm y lại trong lòng mình, Giản Triều Vân định đẩy hắn ra nhưng không thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-trang-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3599706/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.