Ánh sáng mờ ảo từ những cây đèn dầu hắt lên tấm rèm nhung đỏ sẫm, làm không gian càng thêm áp lực. Giữa căn phòng, Thẩm Mặc ngồi trên chiếc ghế lớn, dáng vẻ như chúa tể của bóng tối. Mái tóc đen dài buông xõa, đôi mắt sâu hun hút như vực thẳm khiến người đối diện không rét mà run.
Khi ánh mắt sắc lạnh của Thẩm Mặc chạm vào cô, Lý Yến cảm giác như có dao nhọn ghim thẳng vào da thịt mình.
“Ngươi chính là Mộc Yên?” Giọng hắn trầm thấp, lạnh lùng, tựa như tiếng vọng từ vực sâu.
Lý Yến hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng ngay cả khi đã chuẩn bị tâm lý, cô vẫn cảm thấy khó thở dưới áp lực từ ánh nhìn băng giá của hắn.
“Vâng… Thần nữ là Mộc Yên.” Cô cúi đầu, cố gắng giữ vẻ cung kính nhất có thể, trong lòng không ngừng cầu nguyện Thẩm Mặc đừng phát hiện ra bất kỳ điều gì kỳ lạ.
Thẩm Mặc không trả lời ngay. Hắn ngả người ra sau, đôi mắt khẽ nheo lại như đang cân nhắc điều gì. Một luồng không khí lạnh lẽo bao trùm căn phòng, khiến mọi âm thanh dường như ngưng đọng.
"Gương mặt non nớt, tâm tư lại không nhỏ" Thẩm Mặc cuối cùng lên tiếng, giọng nói chậm rãi như thể đang soi xét từng chữ.
Lý Yến cảm thấy tim mình đập mạnh. Cô nắm chặt tay, cố giữ giọng bình tĩnh. “Ngài đang muốn nói gì? Thần nữ không hiểu...”
Một nụ cười thoáng qua khóe môi Thẩm Mặc, nhưng đó không phải là nụ cười của sự hài lòng. "Khâm thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-thanh-anh-sang-cua-nhan-vat-phan-dien/3746759/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.