Vài ngày sau đó Diệp Thành không đến tìm tôi nữa. 
Nhưng nửa tháng sau tôi lại mượn cớ tới tìm anh ta. 
Lý do là vì cô bé tên là Tiểu Mạn kia bị người khác dùng bình rượu đập vỡ đầu. 
Tên đàn ông đánh cô bé tên là Hà Tinh Hải, cậu ta là khách quen của Kim Triêu, chúng tôi thường gọi cậu ta là cậu Hà. 
Đúng vậy, cậu ta là một tên công tử bột vô cùng giàu có, hơn nữa còn là một tên công tử bột nổi tiếng hoành hành kiêu ngạo ở Hoài Thành. 
Lúc tôi nghe tin chạy đến, vừa mở cửa phòng ra đã thấy Tiểu Mạn ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, máu tươi chảy ra từ khe ngón tay ướt hết áo. 
Mấy đứa Điềm Điềm bị dọa sợ trắng cả mặt, đứng im một bên không dám thở mạnh. 
Mà tên công tử bột kia thấy tôi đi tới liền híp mắt nói: 
"Chị Yên, đcm mỗi lần tôi tới đây thì nợ tiền mấy người à? Hay là cho mấy người ít tiền boa quá? Nghĩ tôi dễ gạt gẫm? Uống mấy ly rượu thôi mà cũng một mực từ chối, tôi đã cho thể diện mà còn không biết xấu hổ, muốn lập đền thờ trinh tiết thì tới chỗ này làm mẹ gì?" 
Không cần đoán cũng biết đã xảy ra chuyện gì, trên mặt tôi vẫn giữ nụ cười, bước tới đỡ Tiểu Mạn dậy: "Xin lỗi cậu Hà, quấy rầy hứng thú của mấy cậu rồi, cậu đừng quá nóng giận. Giữa chị em chúng ta có chuyện gì cũng dễ nói mà, giờ chị gọi người tới đưa em gái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-ruc-chay/2696012/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.