Tôi và Tống Tiếu có một bí mật mà chỉ hai chúng tôi mới biết.
Bí mật đó chính là, tên của tôi vốn là Tống Yên chứ không phải Đại Yên.
Người ba tên Tống Cảnh Dương của cô ta cũng là ba của tôi.
Không, nói chính xác hơn là đã từng là ba của tôi.
Chẳng có ai sinh ra đã là con cái của gia đình đơn thân, tôi trở thành đứa trẻ không có ba chỉ bởi vì Tống Cảnh Dương đã ngoại tình trong hôn nhân. Ngay lúc mẹ tôi đang mang thai thì ông ta nói dối rằng mình vẫn độc thân, rồi ỷ vào tướng mạo thanh tú của mình để dụ dỗ cô con gái của chủ tịch một công ty hậu cần, sau đó cô gái kia mang thai con của ông ta.
Tống Cảnh Dương quỳ gối trước mặt mẹ tôi khóc lóc thảm thiết, nói rằng nếu ông ta không ly hôn để lấy người phụ nữ kia thì bà ta sẽ không tha cho ông ta sống yên ổn.
Chuyện năm đó đã quá xa xôi, tôi không thể biết được khi ấy mẹ tôi đã lựa chọn ly hôn với tâm trạng thế nào.
Tống Cảnh Dương rời khỏi nhà với hai bàn tay trắng.
Vốn ông ta cũng chẳng có tiền, căn nhà hai phòng ở này và một ít tiền gửi ngân hàng đều để lại cho mẹ tôi.
Sau đó ông ta phủi mông một cái rồi thản nhiên bước vào biệt thư nhà vợ mới, đi làm ở công ty nhà bà ta, trở thành cậu con rể chính thức được kén tới nhà giàu.
Ngày sau cũng thành kẻ ra hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-ruc-chay/2696003/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.