Sau đó tôi bị mắc bệnh trầm cảm.
Vì bạo lực học đường, cũng bởi vì cú sốc do mẹ tôi qua đời quá đột ngột.
Và cũng bởi, lúc tôi xem lại điện thoại của mẹ thì mới phát hiện trước khi bà ấy qua đời đã gặp Tống Cảnh Dương.
Đúng là một kẻ dai như đỉa đói.
Vợ của ông ta đi mua sắm rồi vô tình nhìn thấy mẹ tôi, thế cũng thành lý do khiến tâm trạng bà ta không tốt để rồi tóm lấy ông ta khóc lóc om sòm.
Cuộc đời này Tống Cảnh Dương đã làm hai chuyện khiến tôi tức hận.
Một là khi ông ta nói rằng tôi không được học cùng một trường đại học với cô con gái vàng ngọc của ông ta, nếu tôi làm vậy ông ta sẽ rất khó xử.
Một chuyện nữa là do ông ta đã tới tìm mẹ tôi, nói với bà ấy rằng sau này làm việc ở trung tâm thương mại thì trợn con mắt lên nhìn cho rõ, thấy vợ của ông ta đến nhớ trốn kỹ đừng có xuất hiện.
Ông ta nói xong liền nhẹ nhàng quay đi, còn mẹ tôi lên cơn nhồi máu cơ tim cấp tính ch.ết ngay tại nhà.
Người bị mắc bệnh trầm cảm là sẽ không biết mình bị trầm cảm.
Tôi vẫn đến trường như bình thường, tan học như bình thường, ăn cơm ngủ nghỉ như bình thường.
Chuyện duy nhất không bình thường là ngay lúc ký túc xá không có ai, tôi mặc chiếc váy mà Tống Tiếu thích nhất, nằm ở trên giường của cô ta cắt cổ tay tự sát.
Máu thấm ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-ruc-chay/2695994/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.