Tôi đã trốn Phó Lôi vài ngày. 
Mãi cho đến khi anh ta tự mình tìm tới tận cửa. 
Bầu không khí của Kim Triêu lúc mười một giờ đêm là thời điểm náo nhiệt nhất, lúc ấy tôi đang ngồi trong phòng riêng tán gẫu vài câu với một vị khách quen, cũng uống mấy ly rượu. 
Phó Lôi đẩy cửa bước vào. 
Đi phía sau là anh Huy và đám trợ lý vệ sĩ của anh ta. 
Nụ cười của tôi lập tức đọng lại trên môi. 
Sắc mặt của Phó Lôi rất khó coi, anh Huy trò chuyện với vị khách kia rồi đề nghị đổi phòng, để tạ lỗi sẽ gửi tặng một set menu XO đỉnh cấp. 
Việc hào phóng như vậy đúng thật là chỉ có ông chủ của Kim Triêu mới có thể làm ra. 
Người trong phòng nối đuôi nhau ra ngoài. Lúc chỉ còn tôi và Phó Lôi ở bên trong, tôi ngồi chọn một bài hát. 
"Anh Lôi, anh có muốn nghe Chú Đại Bi không, em hát cho anh nghe." 
Anh ta không giống Diệp Thành, cũng không có nhiều kiên trì như thế. 
Anh ta đi tới trước mặt tôi rồi cầm lấy microphone. Sau đó anh ấy ngồi xuống sô pha, kéo tôi đứng dậy bước tới trước mặt mình. 
Phó Lôi nói nghiêm túc: "Chuyện của Khương Tình anh sẽ xử lý sạch sẽ, cũng sẽ không bạc đãi cô ấy. Sau này em đừng tới Kim Triêu làm nữa, dọn qua Hương Sơn Lộc ở đi. Nếu em thấy nhàm chán thì có thể tới công ty sân vườn làm việc." 
Không phải đang thương lượng, mà là đang thông báo. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-ruc-chay/2695982/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.