8h tối. Minh Hân đã có mặt tại Ẩn Đêm. Cô tự nhắc mình không được phạm sai lầm như trước. Ra ra hạn cho chính mình, 1 tiếng 30 phút sau chắc chắn sẽ về nhà.
Quán lúc này vẫn chưa đông khách lắm. Nhân viên tấp nập dọn dẹp lau chùi sửa soạn. Minh Hân nhàn hạ ngồi trên ghế quầy bar cùng với Đạt - anh chàng batterner. Cô không uống, chỉ nghịch nghịch mấy cốc rượu. Chợt ngoài cửa có tiếng quát ầm ĩ:
- Tìm đi! Bắt sống nó cho tao!
- Đại ca, em không chắc nhưng có lẽ thằng đó đã chạy vào trong này!
- Sao mày ngu như chó thế? Biết nó chạy vào đây thì vào lôi cổ nó ra chứ lại con chắc mấy cả chắn cái gì?
Ngay lập tức, một nhóm người trên dưới khoảng chục tên hùng hổ xông vào quán. Một cô nhân viên đang chạy qua vội vã nên bị va một cú. Cô ngã xuống, đau nhưng vẫn lồm cồm bò dậy và xin lỗi.
- Mày mù à? Cút ra cho khuất mắt! - Tên cầm đầu quát nạt cô gái.
Minh Hân nhíu mày khó chịu nhưng cô nhẫn lại chờ xem tình hình. Đúng lúc đó, Tùng bước tới, lịch sự:
- Các anh cần gì, mời vào bàn ngồi đã!
- Có một thằng bị thương chạy vào đây, chúng mày khôn hồn mang nó ra đây cho tao! - Hắn hung hăng quát.
Tùng liền nói:
- Chỗ chúng tôi không có ai bị thương chạy vào hết.
- Gì mà không có ai? Thằng đàn em tao nói chính mắt thấy nó chạy vào trong này.
- Kỳ thực là không có người nào như anh nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/33985/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.