Sức khỏe hoàn toàn hồi phục khiến cơ thể cảm thấy thoải mái nhiều, Minh Hân được Nhật Thiên thông báo ngày mai có thể về nhà.
Huy Khang tới bệnh viện, cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, bước đi thong thả, miệng thường trực nụ cười. Cậu không thấy Minh Hân trong phòng bệnh, đoán rằng cô ra ngoài tìm kiếm một không gian thoáng hơn, vừa định đi tìm cô thì nghe thấy điện thoại đổ chuông, di động của Minh Hân trong phòng.
Huy Khang đã định mặc kệ nó và đi ra, nhưng một giây nghĩ lại, cậu đi tới nhận điện thoại. Phía đầu dây vang lên tiếng nói của nhân viên chăm sóc khách hàng.
- Xin chào, đây có phải điện thoại của chị Hoàng Minh Hân không ạ?
- Đúng, nhưng hiện tại cô ấy không ở đây.
Cô nhân viên ngập ngừng giây lát, đoán vậy, Huy Khang nói:
- Có chuyện gì vậy?
Cô tiếp viên không quá chú trọng vấn đề này, cô đã trả lời cậu:
- Chúng tôi gọi tới từ dịch vụ vé tàu 24h. Chị Hoàng Minh Hân đã đặt vé, chúng tôi cần xác nhận…
Ánh mắt Huy Khang đột nhiên trở nên phức tạp. Cậu đặt chiếc di động xuống, rất nhẹ nhàng, không phải nâng niu món đồ đó mà bởi vì tâm trạng cậu lúc này hơi rối. Bàn tay cậu chợt nắm lại, cậu nuốt khan. Cô ấy lại muốn bỏ cậu mà đi, cô ấy lại suy nghĩ chuyện gì, quyết định chuyện gì đó mà không nói với cậu…
Giữa lúc ấy, Huy Khang nghe tiếng Minh Hân gọi mình, cô đã quay về. Thấy Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213776/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.