Xa dần cái nắng chói chang hè. Xa dần nhữngbuổi trưa oi ả. Xa rồi những trận mưa rào vội vã. Hạ chuyển mình sang thu. Bầutrời lại sáng trong một màu thanh tịnh, ấm áp góc phố lá rụng rơi.
Chiều hoàng hôn buông nhạt nhòa. Phố nhỏ đượmmột màu vàng chanh tươi mát. Đêm đen lại sắp giăng đầy ngõ ngách.
Một mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh tronggió. Một chiếc váy màu xanh trời thật nhạt, chùm qua gối một chút. Một chiếc áophông dày màu trắng sáng. Cô gái trong bộ trang phục trang nhã mà đầy điệu đà,bước ra khỏi thư viện với vài cuốn sách và truyện ôm trước ngực. Chiếc xe nhỏnhắn xinh xinh rất hợp với cô. Giỏ xe còn có một lãng hoa cẩm chướng tím, loàihoa biểu tượng cho tính tình thất thường nhưng kiên định.
Một nơi nào đó trong thành phố ấy, có mộtchàng trai đang đứng trước cửa phòng của ai đó. Chần chừ mãi mới thu được can đảmbước vào. Mọi thứ hiện ra trước mắt cậu, từng thứ từng thứ một vẫn như có ai đóvẫn thường sử dụng. Chiếc áo len dài tay vứt trên giường, đôi giày thể thao kiểunữ dưới đất không ngay ngắn, chiếc lược nhỏ trên bàn còn vương lại vài sợi tócnhỏ, chiếc laptop đặt ngay cạnh gối, điện thoại di động để gần chiếc ba lô...
Biệt thự nhà Huy Khang cũng có một cănphòng như vậy. Chỉ là nó lạnh lẽo hơn vì thời gian không có người sống dài hơn.Huy Khang bước tới gần hơn chỗ chiếc bàn học cạnh cửa sổ, có một tấm hình bị úpxuống. Nó không hề có bụi bặm vì vẫn thường xuyên được quét dọn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213654/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.