Minh Hân trong mấyngày này cũng không hề lui tới Ẩn Đêm. Sự vắng mặt này của cô vô tình đã khiếntay Tài không có thu hoạch. Cô tới trường bắn thay vì giết thời gian một cáchvô bổ tại quán khi Tùng vẫn chưa trở về. Đạt và anh quản lý mới cũng hay bắtchuyện với cô nhưng cô biết họ đang bận rộn nên ngại làm phiền. Đôi lúc vào vaimột nhân viên đơn giản của bar, cô lại thấy thêm bực mình vì đủ thứ chuyện diễnra trước mắt.
Ánh mắt cô trở nênsắc lạnh khi trên tay đang cần khẩu súng ngắn, nhắm thẳng về bia đạn. Những điểmsố cao liên tiếp, Minh Hân không nở nụ cười thỏa mãn như mọi khi, mà thay vào đólà một quyết tâm mới, quyết tâm chinh phục hồng tâm.
- Ba phát 10, sẽcó phần thưởng! - Huy Khang hai tay khoanh lại, khẽ tựa vào chiếc bàn, thảnnhiên nói.
- Thật chứ! - MinhHân hỏi lại cũng theo một cách rất thản nhiên, kèm thêm nụ cười nhạt.
Huy Khang vui vẻ gậtđầu, thử thách này với cô không hề đơn giản. Huy Khang nghĩ vậy mặc dù chính cậulà người chứng kiến sự thành thục về kĩ thuật cũng như kinh nghiệm của cô. Quáxuất sắc! Huy Khang thấy thật vui mừng nhưng lại bỗng lo lắng: Minh Hân, đừng đểđường đời có thêm mùi khói súng!
Sau đó, Huy Khangnhặt lấy một hộp đạn trên bàn, chậm dãi bước về phía Minh Hân. Huy Khang lấy khẩusúng trên tay cố, dốc toàn bộ số đạn còn lại ra ngoài. Tiếp đó, cậu thay vào đónhững viên đạn mới, đồng thời nói:
- Chỉ có 5 viên. Nếuba viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213626/chuong-31.html