Ngày thứ bảy cuối cùng cũng tới. NhậtThiên đón Minh Hân ngay trước cổng trường. Họ đã có một kế hoạch khá tỉ mỉ. NhậtThiên chở Minh Hân tới Ẩn Đêm. Cô toan mở cửa xe bước xuống thì Nhật Thiên nói:
- Cô nhớ ăn tối đấy, tôi phải về ăn ở nhà!Khoảng gần 10h tôi sẽ tới đón cô.
Minh Hân hơi ngập ngừng:
- Tôi không có di động. 9h50 tôi sẽ đứngra đây chờ anh.
Nhật Thiên gật đầu:
- OK.
Minh Hân cũng gật đầu rồi bước xuống xe.Cô ăn tối qua loa trong quán rồi về phòng. Tùng không hỏi gì vì anh biết, tínhtình Minh Hân rất thất thường.
Huy Khang ngồi vào bàn ăn. Ở đó đã có NhậtThiên và Nguyên Hạo. Không thấy Minh Hân, Huy Khang liền nhìn Nguyên Hạo hỏi:
- Minh Hân đâu?
Nguyên Hạo không biết cô tới Ẩn Đêm, thấyHuy Khang không biết anh cũng rất lo lắng. Nhật Thiên tỏ ra khá bình tĩnh nhưngkhông ai chú ý tới biểu hiện này của cậu. Nguyên Hạo vừa nói vừa chực đứng lên:
- Tới Ẩn Đêm xem sao?
Đúng lúc đó, Dì Ba nói:
- Đúng rồi, sáng nay dì tiễn cô bé ra cổng.Cô bé có nhờ dì nhắn với cậu hai, nói tối nay sẽ qua chỗ Ẩn Đêm và về muộn, nhắcmọi người đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu. Xin lỗi, dì đã quên không nói từsáng làm mọi người lo lắng!
Huy Khang và Nguyên Hạo nhìn nhau, cả hai đềuthấy không yên tâm. Nguyên Hạo khẽ gật đầu với Huy Khang rồi đứng dậy. NhậtThiên thấy vậy vội can ngăn:
- Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-tan-cua-yeu-thuong/2213605/chuong-22.html