Vừa nhìn đến rắn trắng Diệp Vấn Vấn đã kinh ngạc đến ngây người, Quý Hòa Hiện cũng im lặng.
Bởi vì!
Rắn trắng mấy tháng trước còn gầy gò nay đã mập ra ba vòng!
Sợ không thể gọi là rắn trắng bình thường nữa, mà nên gọi là trăn mới phải.
Công nhân viên đưa rắn trắng tới nói: "Tiểu Bạch rất ngoan, cho cái gì ăn cái đó, mỗi ngày ăn uống rất nhiều. Tôi cũng không ngờ nó lại lớn nhanh đến vậy."
Khi Quý Hòa Hiện ký gửi rắn trắng cho công nhân viên chăm sóc thì đã cho không ít thù lao, trong công nhân viên có người sợ rắn, cũng có người không sợ, cho nên đã đưa rắn trắng về nhà nuôi, cho ăn ngon.
Có lẽ đã nuôi quá tốt, cho nên đã nuôi rắn trắng thành một con rắn mập.
Bạch Tuyển không còn có thể bò cực nhanh như trước đây nữa, nó chậm rì rì bò lên trên tay Diệp Vấn Vấn, dùng ngôn ngữ chỉ mỗi Diệp Vấn Vấn nghe hiểu mà khóc thảm lên án: "Tại sao lại để ta ở chỗ này, con người kia quá đáng ghét! Mỗi ngày cứ cho ta ăn không ngừng, mi nói ta có thể không mập được à?"
"Cơ thể anh tuấn tiêu sái của ta đã không còn, mi bồi thường cho ta đi!!!"
Lên án được một nửa, rắn trắng chợt ngẩng đầu lên, hành động này của nó khiến mọi người sợ hết hồn, bởi vì, từ ánh mắt của người khác nhìn vào thì tư thế này của nó rất có tính công kích.
"Không đúng." Bạch Tuyển chợt phát hiện có chỗ không đúng, nó nghiêng đầu: "Sao mi lại lớn lên rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-minh-trong-long-ban-tay-anh-de/1192989/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.