Sau khi Quý Hòa Hiện xác nhận không còn con ong mật nào nữa, anh thoáng bình ổn lại nhịp tim đang đập nhanh của mình rồi mở ngón tay ra.
"Không sao chứ?" Anh hỏi.
Diệp Vấn Vấn lộ ra nụ cười mà Quý Hòa Hiện xem không hiểu.
Không, cô không sao, Đại Hoàng và Nhị Hoàng mới có sao.
"Vừa nãy là ong mật, sẽ chích em đấy." Quý Hòa Hiện thấy nhóc con sững sờ, anh nghĩ rằng cô bị dọa sợ rồi nên hạ thấp giọng, dịu dàng phổ cập đặc tính của ong mật cho cô biết.
Nếu ngòi đốt của ong mật đâm vào người Diệp Vấn Vấn, tương đương với con người bị kiếm đâm trúng, nếu ngòi đốt lớn một chút, còn có thể đâm xuyên qua người cô.
Trong tình huống bình thường, ong mật sẽ không chủ động chích người.
Nhưng nhóc con là tinh linh hoa, trên người có mùi hoa nhàn nhạt, khó đảm bảo rằng ong mật sẽ không coi cô là hoa mà đến hút mật.
Quý Hòa Hiện nhíu mày, anh liếc mắt nhìn quanh. Trước đây anh cảm thấy nơi này yên tĩnh, có một ít động vật nhỏ cũng không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của anh, còn có thể khiến xung quanh có nhiều sức sống hơn, bao gồm cả tổ ong trên cây kia.
Nhưng những động vật nhỏ này, lại mang đến cho nhóc con rất nhiều nguy hiểm không xác định được.
Quý Hòa Hiện trầm ngâm, tạm thời anh không nghĩ được cách giải quyết, chỉ đành căn dặn Diệp Vấn Vấn sau này lúc bay ra khỏi cửa sổ phải quan sát tình huống.
Diệp Vấn Vấn ngoan ngoãn gật đầu trước lòng tốt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-minh-trong-long-ban-tay-anh-de/1192952/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.