Thật sự là câu chuyện đam mỹ ấy làm tôi tụt mút, tụt hạng, tụt sức, tụt đủ thứ đến hằng mấy tháng trời. Nghĩ đến việc ấy, tôi lại không nhịn được mà liếc nhìn khinh bỉ Chương một phát rồi leo lên Trâu phóng về nhà. Dù gì cũng mang tiếng là đang làm công ăn lương của người khác, tự dưng dựng xe tám chuyện tào lao với khách hàng như vậy là hành vi thiếu đạo đức nghề nghiệp. Huống chi, trời đã về chiều, không về nhà sớm phụ mẹ già nấu cơm là xác định ăn hành nguyên đêm luôn.
Trước khi tôi và con Trâu của tôi lao ra khỏi tầm ngắm của Chương, cậu ta còn ráng hô thật to: “Năm này nữa thằng Khanh về đấy. Mày có muốn đi đón nó không?“.
Tôi không đáp.
Kệ bố chúng mày.
Muốn yêu đương thì biến ra chỗ khác mà yêu, bố vừa già vừa ế, thấy mấy người yêu nhau cứ dính tới nhau là máu điên nó lại lên, chỉ hận không thể mua lồng về nhốt chúng nó lại rồi ném xuống biển chết ngoéo đi cho rồi.
...
...
Chuyện đại học của tôi nói ra cũng thật là vất vả. Thân là bà già hai chục tuổi vừa độ mãn teen lại mò vào lớp học chung với nguyên một đàn mười tám teen tròn thế này, đôi khi, tôi cũng cảm thấy có chút gì đó hơi tủi. Lớp đại học không như lớp cấp 2, cấp 3. Nếu nói chúng như một đĩa thịt sườn, miếng nào cũng ngọt, cũng mặn như miếng nào mới ngon thì đại học lại như một nồi lẩu thập cẩm, càng nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-meo-cuoi-cap/3218392/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.