Dù chưa bước sang năm mới nhưng tin vui liên tục đến với ông bà Viễn, qua Tết lại chuẩn bị đón thành viên mới từ vợ chồng Viễn Thành, như vậy một nhà đã có đến tận bốn thế hệ.
Buổi tối cả nhà quây quần chuẩn bị đón giao thừa năm mới, Thạc Chân ôm nửa trái dưa hấu vừa xúc ăn vừa xem Viễn Chân chơi cờ với ông Viễn.
Sau một lúc, thấy Viễn Chân chơi thua Thạc Chân liền đẩy anh ra, nhét trái dưa đã ăn gần hết ruột vào tay anh, nhăn nhó cằn nhằn: “Anh chơi dở quá, để em.”
Người lớn bật cười trước độ hiếu chiến của Thạc Chân, ông Viễn trước đây khắt khe với cô như thế nào thì giờ đây cũng nở nụ cười.
Ánh mắt Viễn Chân đầy thâm tình, ngẫm lại lời ông Viễn nói quả không sai. Thạc Chân dù lớn đến đâu cũng là một đứa trẻ, chuyện anh lấy việc sinh con để ngăn ý định cô tập trung xây dựng riêng quả thật rất ích kỷ, nhưng đó mới thật sự là hạnh phúc mà cả hai theo đuổi.
Mười hai giờ đúng, tiếng pháo hoa vang trên bầu trời đêm, tỏa ra muôn vàn ánh sáng rực rỡ. Mọi người cùng ở hiên nhà, ngẩng đầu nhìn những đốm lửa màu sắc được tung lên trời. Những buồn khổ, giận hờn bỏ lại trong năm cũ, mở lòng đón may mắn và niềm vui trong năm mới.
Qua đêm ở nhà ông bà Viễn, lúc nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, Thạc Chân nhìn thấy Viễn Chân đang chuẩn bị bao lì xì liền ngồi bật dậy, cọ cọ vào cánh tay anh làm nũng: “Ông xã yêu dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-mat/1020300/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.