Về đến nhà đã gần chín giờ, Thạc Chân ăn no rồi lại ngủ, Viễn Chân lúc đậu xe trong gara, nhìn lại cô gái bên cạnh đã ngủ từ khi nào, giờ đây ngoài cười bất lực anh không còn biết làm gì khác.
Viễn Chân xuống xe, bế Thạc Chân trước ngực bằng một tay để tiện đóng cửa, sau đó cùng dùng hai tay bợ dưới mông cô nâng lên một chút.
Vừa vào đến sảnh chính để vào thang máy, cùng lúc Mộ Khả Ý xuất hiện với dáng vẻ vô cùng khẩn trương. Viễn Chân lãnh đạm liếc cô ta một cái, nhấn nút mở thang máy bước vào.
“Viễn Chân! Anh nghe em giải thích!” Mộ Khả Ý hoảng loạn dõi theo từng hành động của Viễn Chân, anh lạnh lùng bước vào trong thang máy đóng cửa, cô ta nóng vội ngăn cửa đóng lại, khẩn khiết nói: “Viễn Chân, anh đừng hiểu lầm ý bố mẹ em, là họ hụt mất một người con rể hoàn hảo nên mới nói ra những lời đó, họ thật sự không có ý gì khác.”
Viễn Chân đứng sừng sững như một bức tượng, trên mặt không lộ bất kỳ cảm xúc nào, đợi Mộ Khả Ý nói xong, anh điềm nhiên cất tiếng: “Nếu đã nói hết, vui lòng tránh cửa thang máy ra.”
Nước mắt trên mặt Mộ Khả Ý chảy dài trong tuyệt vọng, từng chút bám lấy cơ hội được tiếp tục ở gần Viễn Chân dù rất nhỏ.
“Anh đừng giận, em thật lòng cũng thương Thạc Chân…”
“Tôi với cô không thân đến mức giận hờn, bây giờ phiền cô lập tức tránh ra, không thì đừng trách tôi gọi bảo vệ lôi cô đi.”
Từ biểu cảm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-mat/1020278/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.