Sáng hôm sau, Thạc Chân thấy Viễn Chân ngủ ngon cũng không làm phiền, có điều cô nhận ra dường như tâm tình hôm qua của anh không tốt, tắm một lúc lâu sau đó lên giường nằm ngủ.
Quay qua quay lại hết nửa ngày, Viễn Chân vẫn chưa thức, Thạc Chân phải tự mình ra ngoài mua đồ ăn.
Hai giờ, Thạc Chân chuẩn bị đi dự hôn lễ của Lưu Minh, lúc sắp ra ngoài nhìn Viễn Chân nằm trên giường có chút bất an, cô đến gần lên tiếng hỏi: "Chú Chân, chú không đi công tác sao?"
Viễn Chân còn chưa kiểm tra đồng hồ đã trả lời ngay: "Vẫn chưa đến giờ."
"Vậy... con đi trước, đồ ăn trên bàn ở phòng bếp, chú nhớ ăn nhé."
Dặn xong Thạc Chân rời đi, đến một cửa hàng làm đẹp bên cạnh chung cư trang điểm làm tóc, bao nhiêu năm không dám xài tiền cũng có dịp để tiêu xài thay đổi bản thân. Tiếc thì có tiếc, nhưng dịp quan trọng chỉ có một lần, còn việc kiếm tiền sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội.
Trước lúc đến nhà hàng diễn ra tiệc cưới, Thạc Chân ghé cửa hàng tiện lợi ngay phía đối diện mua nước suối.
Trong lúc Thạc Chân tính tiền ở quầy thu ngân, cô gái đứng trước cô có điện thoại, cô ta vừa bắt máy đã cau có cằn nhằn: “Nghe đây!”
Không biết bên kia nói gì, cô ta liền cười ngại ngùng, vờ xấu hổ nói: “Tôi biết rồi, yên tâm, anh cứ lo cuộc họp đi, còn phó chủ tịch để tôi lo.”
Bên kia lại nói gì đó, cô gái liền nói: “Nhớ, tầng bảy đúng không?”
Thạc Chân sững người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-mat/1020258/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.