Nếu thích một người là sai, cớ sao lại xuất hiện trong cuộc đời nhau...
Thạc Chân đã nhiều lần ghen tỵ với mẹ ruột vì được ở cùng một thế hệ với Viễn Chân, càng ngưỡng mộ bà vì từng được anh thích thầm. Nhưng nếu cả hai người họ không ở bên nhau thì tại sao cô lại không thể thích Viễn Chân?
Trong tình yêu, vốn không quan trọng tuổi tác, dù chênh nhau mười bảy tuổi thì vẫn là hai con người không huyết thống máu mủ, không ân oán tình thù, gặp được nhau ắt hẳn khó tránh việc nảy sinh những cảm xúc đặc biệt.
Thạc Chân biết rõ, Viễn Chân chỉ xem cô là một đứa trẻ, cũng có thể vì anh vẫn vương vấn tình cảm với mẹ cô nên chưa từng nghĩ đến việc sẽ xuất hiện mối quan hệ yêu đương với cô.
Tuy bà Thạc sống trong đau khổ nhưng nét đẹp mặn mà không hề mất đi, đó chính là nguyên nhân luôn khiến Thạc Chân nghi ngờ Viễn Chân vẫn còn lưu luyến mẹ cô.
Trong không gian yên tĩnh, Thạc Chân nằm thẫn thờ trên giường, nhìn thấy được tương lai mù mịt của chính mình.
Vào thời điểm Thạc Chân biết rung động, Viễn Chân lại là người luôn nuông chiều ngọt ngào với cô, sau đó lại nhẫn tâm từ chối tình cảm của cô.
Từ cửa truyền vào tiếng gót giày gõ nhẹ trên sàn, Thạc Chân biết chắc chắn không phải Viễn Chân mới xoay đầu kiểm tra. Phát hiện là bà Viễn, cô liền ngồi dậy tiếp đón, bà đã mặc áo khoác và đeo túi xách như chuẩn bị ra về.
"Bà nội..."
Bà Viễn bước đến ngồi lên mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-mat/1020231/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.