Hai người như nhau, khung cảnh quen thuộc, Cố Tâm Viễn ngồi trong xe thấy Bùi Kỳ và Lục Ngọc Tân từ xa đi tới, cậu nhanh chóng xuống xe mở cửa cho bọn họ.
Không hiểu tại sao, cậu đột nhiên nhớ đến cảnh tượng hồi trưa ở bãi đỗ xe, cũng là thế này, chỉ cách có mấy tiếng, nhưng lại cho cậu cảm giác quá khác lạ.
Trong đoạn video đó, mặc dù hai người anh mình chỉ hôn nhau thôi, tuy nhiên Cố Tâm Viễn lại cảm thấy rất diệu kỳ, có một sự ngượng ngùng không thể nào diễn tả bằng lời được, cậu biết quan hệ của hai người rất tốt, song chưa nghĩ tới tốt đến mức này.
Thảo nào anh Tân phản ứng mãnh liệt với chuyện anh Bùi gánh thêm nghệ sĩ khác như vậy, thì ra đúng là bị đàn ông phụ lòng vứt bỏ mà!
Cậu chợt ngộ ra, cuối cùng cũng hiểu được lý do tại sao trong tất cả mọi chuyện, cậu càng nói càng sai, càng làm càng lỗi, bởi vì cậu chính là bia đỡ đạn nhỏ bé bị kẹp giữa đôi tình nhân người ta.
Mỗi lần chiến tranh bùng nổ, cậu đều trở thành nạn nhân vô tội…
Do video đang được phát tán, lần này cả hai đều đeo khẩu trang, một trước một sau mà đi. Cố Tâm Viễn quan sát hai người, không biết có phải do nụ hôn say đắm trong video hay không mà bây giờ nhìn họ cậu cảm thấy xứng đôi lắm.
Lục Ngọc Tân lên xe ngồi xong, thấy Cố Tâm Viễn vịn cửa xe không nhúc nhích, nổi điên mắng: “Còn nhìn nữa, cậu có tin anh móc mắt cậu ra không?”
Gan thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-tuyen-1/919976/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.