Hai buổi quay chiều nay xếp cạnh nhau, Lục Ngọc Tân không muốn trễ nải công việc, ngồi thêm một lúc thì bảo Bùi Kỳ đi.
Cố Tâm Viễn thấy hai người ra tới, nhanh chóng xuống xe mở cửa.
Hiện tại sắc mặt của Lục Ngọc Tân rất tệ, môi tái nhợt, Cố Tâm Viễn nhìn mà lo: “Anh Tân, anh ổn chứ? Chiều nay còn hai buổi quay nữa.”
Lục Ngọc Tân lên xe, Cố Tâm Viễn tiến lên đỡ nhưng cậu từ chối.
“Anh chỉ bị tiêu chảy thôi, đâu phải tàn phế, lo việc lái xe của cậu đi.”
Cố Tâm Viễn vẫn không yên lòng: “Nhưng em thấy sắc mặt anh kém lắm.”
Lục Ngọc Tân dựa vào lưng ghế, vốn đã rất mệt, nghe Cố Tâm Viễn lải nhải càng khó chịu hơn: “Anh đã nói không sao hết, anh uống thuốc rồi, đi toilet hai chuyến nữa là xong.”
“Ò, vậy được.” Cố Tâm Viễn nhìn Bùi Kỳ vẫn đứng bên cạnh, thấy anh cúi đầu chăm chú xem điện thoại, hoàn toàn không có ý lái xe nên cậu cũng không thể làm gì khác hơn, đành âm thầm quay trở lại ghế lái.
Lục Ngọc Tân nhắm mắt, đợi một buổi cũng không nghe thấy tiếng đóng cửa, cậu mở mắt ra, phát hiện Bùi Kỳ còn đứng bên ngoài chưa chịu lên, hàng chân mày khẽ nhíu lại.
“Anh đứng đó làm gì, đợi tui mời anh lên mới được à?”
Bùi Kỳ nắm chặt điện thoại cất nó đi, ngước mắt nhìn về phía cậu, không nói gì, vẻ mặt có chút phức tạp.
Lục Ngọc Tân cảm thấy khó hiểu.
Bùi Kỳ dời tầm mắt, phiền não vuốt mặt, đặt thuốc lên ghế trống, cũng không lên xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-tuyen-1/919971/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.