Tiếng bước chân truyền đến, có người đang đến gần, làm cho Tàn Tâm căng thẳng và bất an.
"Ngài Rolle, xin hỏi ngài còn chưa xong sao?" Một thanh âm quen thuộc từ bên ngoài truyền đến, Tàn Tâm biết, đây là giọng nói của vệ sĩ canh giữ ở bên ngoài.
"Ngại quá, có thể chờ thêm chút nữa!" Tàn Tâm chỉ nghe thấy giọng nói của mình, nhịn không được ở trong lòng trào phúng, cậu lại có thể dùng giọng điệu ổn định như vậy.
"Được!" Trong giọng nói không có nghi ngờ, tiếng bước chân nhanh chóng đi xa, chắc là lại trở ra bên ngoài.
Tàn Tâm thở phào nhẹ nhõm, vì không làm cho bọn họ nghi ngờ.
Lãnh Quân Kỳ phóng đãng bừa bãi ở trên người cậu, cậu có đau khổ, cũng có vui vẻ, chỉ là... Trong lòng như bị đần độn xem trọng tập kích giống như thương yêu.
Yên lặng chịu đựng loại hành hạ này, nhãn thần cũng dần dần mất tập trung, cuối cùng giữa lúc cao trào mất đi ý thức.
Ngay cả người kia rời đi lúc nào cậu cũng không biết, cậu là bị tiếng đập cửa đánh thức.
"Ngài Rolle! Ngài Rolle! Ngài có khỏe không?"
Đầu của Tàn Tâm thoáng chốc hoảng loạn, để cho mình thanh tỉnh một chút "Thật ngại, vừa rồi ngủ gật! Làm cho các anh lo lắng! Tôi giải quyết một chút rồi ra ngay, xin chờ một lát!"
Vệ sĩ bên ngoài mặc dù có chút không tin, nhưng bọn họ không thể mạnh bạo đối với cậu chủ của mình, đành phải canh giữ bên ngoài.
Tàn Tâm chịu đựng đau đớn trên người, vội vàng xử lý sạch sẽ những dấu vết hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-rieng-cua-tong-tai-chay-tron/1215577/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.