Hai người chơi lớn, hậu quả là Lâm Hồi bị tra tấn cả đêm.
Lúc ấy Hạ Kiến Sơn dùng tốc độ nhanh nhất kéo Lâm Hồi ra khỏi câu lạc bộ, Lâm Hồi ngồi trên xe cười không ngừng: Hạ Kiến Sơn có đôi khi rất truyền thống, tuyệt đối không làm bậy với anh ở câu lạc bộ, hiện giờ chỉ đành chịu đựng phóng xe về nhà. Lâm Hồi nghĩ đến đây là buồn cười, nhưng miệng vẫn giả vờ đứng đắn:
“Sếp Hạ, sếp Lâm có biết ngài mang tôi về không?”
Hạ Kiến Sơn không trả lời.
Lâm Hồi lại hỏi: “Sếp Hạ, ngài như vậy thì sếp Lâm không vui đâu.”
Hạ Kiến Sơn vẫn giữ im lặng.
Lâm Hồi không chịu bỏ qua, tiếp tục dụ dỗ: “Sếp Hạ, thật ra… Xe rất rộng…” Lúc nói chuyện, Lâm Hồi còn cố ý đặt tay lên đùi Hạ Kiến Sơn giống như ám chỉ. Nhưng ngay sau đó lại quay đi, ngồi im không nhúc nhích, hành động này khiến người ta cảm thấy hết thảy chỉ là mình nghĩ nhiều, không có ý gì đặc biệt, chỉ tùy ý chạm vào mà thôi.
Lần đầu tiên Hạ Kiến Sơn cảm thấy đau đầu, liếc qua Lâm Hồi, đèn đường chiếu vào lộ rõ ánh mắt thâm thúy: “Trợ lý Lâm, chúng ta còn năm phút nữa là về đến nhà, hy vọng lúc đó em vẫn nói được.”
Sự thật chứng minh Hạ Kiến Sơn nói đúng: Trợ lý Lâm giỏi ăn nói cũng có lúc nói không lên lời. Ban đêm, Lâm Hồi không những không nói được một câu hoàn chỉnh mà chỉ có thể nức nở, thậm chí dưới thế tiến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-lam-co-loi-muon-noi/3688094/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.