Chiều chủ nhật, Lâm Hồi và Hạ Kiến Sơn đến nhà Lạc Đình.
Hạ Kiến Sơn lái xe, Lâm Hồi ngồi bên cạnh vừa xem điện thoại vừa trò chuyện với hắn. Hai người đang nói thì Lâm Hồi thấy túi giấy đặt ở hàng ghế sau, tò mò hỏi: “Anh mang gì đấy?”
“Một bình rượu, cộng thêm…”
Lâm Hồi vừa nghe thấy chữ “rượu”, bỗng nhớ đến gì đó, vội vàng hỏi: “Không xong rồi, em quên không nhắc anh, anh không mang rượu ở kệ nhà anh chứ?”
Nhà Hạ Kiến Sơn cất chứa rất nhiều vang đỏ, rẻ nhất cũng mười mấy vạn, Lâm Hồi không muốn Hạ Kiến Sơn tặng quà sang quý như thế, sẽ khiến nhà Lạc Đình thấy áp lực.
Hạ Kiến Sơn lắc đầu: “Không, anh đến chỗ Tiết Phái cầm một bình rượu nho, số độ thấp, thiên ngọt, thích hợp cả nhà tụ tập ăn uống. Em bảo hai vợ chồng đều là giáo viên, hơn nữa đã có em bé nên anh chuẩn bị một tấm thẻ thành viên của hiệu sách Tiên Triều, trong vòng ba năm, mỗi tháng họ có thể chọn một quyển sách.”
Tiên Triều là hiệu sách lâu đời ở Kinh Hoa, không những nổi tiếng mà còn đa dạng sách, Lâm Hồi thường xuyên ghé qua. Nhưng trước giờ anh không nghe nói hiệu sách có loại thẻ này. Dù là rượu hay thẻ thì đều có thể thấy Hạ Kiến Sơn đã cất công chuẩn bị, hiển nhiên anh rất coi trọng cuộc gặp mặt này.
Nghĩ đến đây, nội tâm Lâm Hồi mềm nhũn, khóe miệng khẽ cong lên.
Hạ Kiến Sơn thấy thế thì cười: “Sao, em cười gì?”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-lam-co-loi-muon-noi/3687963/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.