Tuy nhiên, tâm trạng biến động lên xuống, công việc vẫn phải hoàn thành, cậu không thể ngồi đó nghĩ ngợi vẩn vơ.
Chỉ chốc lát sau, Đỗ Nhuế Hiên gửi tin nhắn đến: “Dì Tư, Cố công bảo chị giúp em hoàn thành bản vẽ thi công tòa nhà văn phòng.”
Trương Tư Nghị nhanh chóng ngồi thẳng lưng lên, trả lời: “Dạ! Tất cả nhờ vào chị!”
Đỗ Nhuế Hiên: “Không có gì, nhưng chị vẫn đang làm nhiệm vụ khác, tạm thời không thể chia sẻ cùng em. Lát nữa chị sẽ nói cho em về quy trình cụ thể và một số chi tiết cần chú ý khi vẽ bản vẽ thi công. Em cứ tự vẽ trước đi, không hiểu chỗ nào có thể hỏi lại chị.”
Trương Tư Nghị: “Dạ! Cảm ơn chị!”
Đỗ Nhuế Hiên: “Ờm, sao chị cảm thấy em đã vượt qua nỗi buồn "thất tình" rồi?”
Trương Tư Nghị: “...”
Đỗ Nhuế Hiên: “Tốt lắm, rất hăng hái, cố gắng lên!”
... Cậu biểu hiện rõ ràng như thế sao???
Nhưng hình như thật vậy, vừa nghĩ đến Cố Tiêu đang ở công ty, ngồi trong phòng làm việc cách cậu một bức tường thủy tinh, chỉ cần đẩy cánh cửa đó ra là có thể nhìn thấy anh, Trương Tư Nghị cảm thấy rất yên tâm, có động lực lớn lao để làm việc.
Hic hic, cậu bị bệnh nguy kịch rồi! TAT
Tục ngữ có câu, quan mới nhận chức thích lập chiến công, lính mới khai hoang thường xuất ra toàn bộ sức lực.
Lần đầu tiên Trương Tư Nghị vẽ bản vẽ thi công, còn là phương án thiết kế do chính tay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-kien-truc-su/3044469/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.