Trái tim Trương Tư Nghị hơi thót lại... “Không khỏe lắm” là có ý gì?
Giọng nói của Phó Tín Huy còn mang theo chút hổn hển, giống như đang bận chuyện gì đó, không có thời gian.
“Vậy cậu nhớ gọi điện thoại cho tớ càng sớm càng tốt!” Trương Tư Nghị lo lắng trả lời lại bằng tin nhắn thoại, nhưng Phó Tín Huy không trả lời.
Ban đầu, Trương Tư Nghị không quá gần gũi với Phấn Chấn, nhưng từ khi Phó Tín Huy nuôi con chó này, hơn hai tháng qua, mỗi lần cậu về đến nhà, cún con sẽ chạy ra chào đón, nằm nhoài lên bàn chân cậu làm nũng lăn lộn đòi vuốt ve. Lúc ở nhà nó thường xuyên lởn vởn quanh người cậu, mặc dù Phó Tín Huy mới là chủ nhân của nó nhưng Phấn Chấn chưa bao giờ xem Trương Tư Nghị là người ngoài. Lấy một phép ví von không quá thích hợp, nó dường như thật sự xem Phó Tín Huy và Trương Tư Nghị là ba mẹ nó. Một thời gian sau, Trương Tư Nghị tự nhiên cũng có cảm tình với nó, nên bây giờ nghe Phó Tín Huy nói Phấn Chấn “Không khỏe lắm”, cậu lo lắng là lẽ dĩ nhiên.
“Tư Tư, con một mình ở trên nhà làm gì? Xuống đây cúng bái ông bà nội con một chút!” Mẹ Trương ở dưới tầng gọi lên.
“Con xuống ngay đây!” Trương Tư Nghị thở dài, tạm thời dẹp chuyện Phó Tín Huy và Phấn Chấn sang một bên.
Theo phong tục địa phương, ba mươi tết phải làm cơm thờ cúng ông bà tổ tiên. Khi ông nội Trương Tư Nghị còn sống, cả gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-kien-truc-su/3044434/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.