Khác biệt với giọng điệu nhẹ nhàng của Cố Tiêu, cả người anh tỏa ra khí chất âm u kì lạ còn khiến người ta sợ hãi hơn lúc anh nghiêm túc rất nhiều, hàm nghĩa ẩn chứa trong câu nói kia chính là - nếu em không gọi, anh liền đùa chết em.
Toàn thân Trương Tư Nghị run rẩy, giống như một luồng điện quét qua cơ thể, cả người vừa tê dại vừa đau xót.
Mặc dù Cố Tiêu thật sự lớn tuổi hơn cậu, gọi "anh trai" cũng không thành vấn đề, nhưng dưới tình huống bị dọa dẫm phải gọi, Trương Tư Nghị luôn có cảm giác nhục nhã hệt như lòng tự trọng nam giới bị đánh bại hoàn toàn.
Tuy nhiên, cậu phải thỏa hiệp, cậu sợ bản thân không gọi, Cố Tiêu sẽ sử dụng cách thức tàn nhẫn hơn đối phó cậu.
Trương Tư Nghị nắm chặt mép chăn, trong cảm giác xấu hổ kèm theo ngọt ngào kì lạ, từ cổ họng nói ra hai từ: “Anh trai...”
Cố Tiêu bỡn cợt: “Hả? Em vừa nói gì thế? Như tiếng bồ câu kêu, anh không nghe được.”
Trương Tư Nghị: “...”
Trương Tư Nghị suy sụp nói: “Anh đừng quá đáng!!!” (╯‵ 皿 ′)╯︵┻━┻ Bởi vì quá tức giận, lúc cậu rống những lời này, âm thanh bị vỡ ra.
Cố Tiêu dừng một giây, đột nhiên anh nằm xuống cười nắc nẻ, giống như phản ứng của Trương Tư Nghị khiến anh vô cùng vui vẻ, anh cười đến mức ngay cả chiếc giường cũng hơi rung động theo lồng ngực phập phồng của anh.
Cười khoảng nửa phút, Cố Tiêu mới thở hổn hển nói: “Được rồi, được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-kien-truc-su/3044430/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.