Rót rượu chậm rãi nhấm nháp hơn nửa tiếng, thời gian thoáng cái trôi đi.
Hai người ăn uống no đủ ngồi một đầu bàn ăn, nheo mắt tận hưởng sự thỏa mãn khó có được.
Nhưng mà Cố Tiêu khi híp mắt tỏa ra một vẻ đẹp biếng nhác kì lạ, còn Trương Tư Nghị híp mắt thì có vẻ ngây ngốc...
Cố Tiêu nhịn không được mà bật cười, dưới vẻ mặt bối rối của Trương Tư Nghị, anh khẽ gõ nhẹ lên bàn, ra lệnh: “Đi rửa bát.”
Trương Tư Nghị: “???”
Cái gì!? Em không hề chủ động đề nghị, anh vậy mà lại không biết xấu hổ bảo khách đi rửa bát?
Cố Tiêu thấy vẻ mặt chống cự của Trương Tư Nghị, lười biếng nhướng mày, giọng nói mang theo chút phê bình giống như khi đang làm việc: “Sao nào, ăn cơm anh nấu còn không tình nguyện rửa bát?”
Trương Tư Nghị theo phản xạ có điều kiện đứng lên nhanh chóng thu dọn bát đũa, khuôn mặt vẫn tỏ vẻ miễn cưỡng, có lẽ bầu không khí trong bữa cơm vừa rồi thật sự quá tốt, cậu đã triệt để quên mất thân phận của Cố Tiêu, vì vậy liền bày ra tính cách trẻ con trước mặt anh: “Ai lại bảo khách đi rửa bát chứ!”
Cố Tiêu liếc mắt nhìn cậu, vẻ mặt thích thú nói: “Em thật sự coi mình là khách?”
Trương Tư Nghị: “...” Em không phải khách thì là gì? Chẳng lẽ là chủ nhà sao?
Cố Tiêu cũng đứng dậy, giúp cậu bưng bát vào phòng bếp, không nhân nhượng nói: “Em xem em là cậu ấm ở nhà em sao, mọi chuyện đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-kien-truc-su/3044422/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.