Đột nhiên đọc được một câu như thế, Trương Tư Nghị càng cảm thấy chán nản hơn.
Mặc dù lúc này cậu không giúp được gì hết, hơn nữa nếu như đứng ở trong phòng làm việc, cậu sợ bị người khác nhận ra tâm trạng cậu có vấn đề, lỡ may buột miệng để lộ bí mật thì càng bi kịch, vậy không bằng về nhà nghỉ ngơi. Thế nhưng thấy Cố Tiêu tự mình gửi tin nhắn ‘đuổi’ cậu đi, cảm giác bị vứt bỏ khiến Trương Tư Nghị có chút uất ức.
… Quên đi, đừng nghĩ nữa, ngủ không đủ giấc, nếu tiếp tục nghĩ đến vấn đề phức tạp này quả thật thách thức bộ não của cậu.
Trương Tư Nghị giận dỗi tắt máy vi tính, rời đi!
Ngơ ngác trở về nhà, cậu tê liệt ngã xuống giường và ngủ cả buổi chiều.
Sau khi tỉnh dậy, Trương Tư Nghị cảm thấy cả người bị khoét rỗng.
Giống như nằm mơ thấy giải thưởng, cậu ở trong mơ hoan hô reo hò khản cả giọng, chạy lòng vòng xung quanh, tiêu sạch tinh thần và thể lực, kết quả tỉnh lại phát hiện tất cả là giả dối, cảm giác trống rỗng ấy không thể miêu tả.
Không chỉ là những thứ này, bình tĩnh nhớ lại chuyện xảy ra trong WC vào buổi trưa, cậu có cảm giác nghĩ đến mà sợ… What the fuck, cậu mà dám nói thế với Cố Tiêu ư! Lúc đó đầu cậu bị chập mạch sao? Cho dù Cố Tiêu lừa dối họ thì cũng không đến lượt cậu chỉ trích anh?
Trán Trương Tư Nghị đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, nghĩ thầm, Cố Tiêu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-kien-truc-su/3044351/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.