Tim tôi thắt lại.
…À, không phải đâu.
Chỉ là hơi hoảng hốt thôi.
Tình trạng cơ thể của tôi trước khi đổi thân xác với Kwon Eun-tae không thể nói là tốt được.
Cái này tôi cũng công nhận.
Nhưng cũng không đến mức ngất xỉu mấy lần liền.
Huống hồ, tôi đã quay về tuổi hai mươi lăm chứ không phải ba mươi.
Cái thân thể lành lặn này là tài sản duy nhất của tôi mà.
Tôi nhìn quanh rồi kéo Kwon Eun-tae ngồi xuống.
Tôi hạ giọng hỏi để các thành viên không nghe thấy.
“Bị bệnh gì vậy?”
“Dạ?”
“Bị bệnh nên mới ngất xỉu chứ gì? Theo trí nhớ của tôi thì hồi hai mươi lăm tuổi tôi khỏe như vâm mà.”
“À…”
Kwon Eun-tae cứ mấp máy môi như muốn nói nhưng lại thôi.
“Bệnh nặng lắm sao? Phải phẫu thuật à?”
“Dạ không… Không phải vậy đâu ạ.”
Nếu vậy thì may, nhưng tôi có cảm giác Kwon Eun-tae đang giấu diếm điều gì đó.
Cậu ta kiên quyết không chịu nói ra.
“Cứ nói thật đi. Dù sao tôi cũng biết là đến ba mươi tuổi cậu vẫn sống khỏe re mà.”
“Đúng vậy ạ. Anh không cần lo đâu. Bây giờ em khỏe rồi.”
“Bây giờ thì sao?”
Tôi cứ gặng hỏi mãi, Kwon Eun-tae có lẽ đành chịu thua nên ngập ngừng mở lời.
“Không có gì to tát đâu ạ… Chỉ là hồi đầu em bị ngất mấy lần vì làm việc quá sức thôi. Bác sĩ cũng bảo không có vấn đề gì khác.”
“Làm việc quá sức…?”
Kwon Eun-tae gãi ngực vẻ ngượng nghịu.
“Em làm ba bốn công việc bán thời gian từ lúc mở mắt đến trước khi ngủ, nên bác sĩ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677176/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.