Trước hết, tôi cần biết nội dung kịch bản là gì.
Có như vậy thì chúng tôi mới có thể cùng nhau nghĩ ra cách giải quyết.
– Nội dung kịch bản là gì? Phần thưởng và hình phạt thì sao?
– Như anh biết đấy, đó là thông tin mật.
– Không phải đang đùa đấy chứ. Anh bảo tôi giúp đỡ mà? Từ nãy đến giờ cứ lấy lý do thông tin mật để dựng bức tường phòng thủ, tôi không hiểu anh muốn tôi giúp kiểu gì nữa.
Tôi vô thức buông ra giọng điệu khó chịu. Cuộc đối thoại cứ lặp đi lặp lại khiến tôi bực bội.
“Tức là… tức là tôi mới cần anh giúp đỡ.”
Có lẽ cậu ta cũng cảm thấy vậy nên cũng bực bội đáp lại. Những lời kìm nén bấy lâu bỗng tuôn ra như suối.
“Tôi biết mình đường đột tìm đến đây là vô liêm sỉ. Tôi biết chứ. Nhưng tôi có thể nhờ ai giúp đỡ đây? Cảnh sát? Bệnh viện? Nếu tôi nói hệ thống của mình có vấn đề, họ sẽ coi tôi là kẻ tâm thần, vậy làm sao tôi có thể nhờ giúp đỡ được?”
“……”
Đúng vậy. Cậu ta nói hoàn toàn đúng.
Tôi cũng vậy, khi lần đầu mở mắt trong thân thể Kwon Eun-tae, bác sĩ cũng đã khuyên tôi nên đi khám tâm thần.
Kwon Eun-tae trước mặt tôi chắc cũng không khác gì.
Tôi, Kwon Eun-tae và hệ thống.
Đó là vấn đề của riêng ba chúng tôi.
Vấn đề mà chỉ ba chúng tôi mới có thể giải quyết.
Trong lúc tôi im lặng lắng nghe cậu ta than thở.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: Chẳng phải mình có thể kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677164/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.