Sống hay chết, đó mới là vấn đề.
Không phải.
Sống không phải là vấn đề gì cả.
Trong ngã ba sinh tử, vấn đề luôn nằm ở phía cái chết.
“Anh, làm gì đó đi chứ.”
“Ôm bom nhảy ra ngoài cửa sổ à?”
“Thế thì anh chết mất!”
“Cũng có thể sống mà.”
“A, anh nói cái gì vậy! Cái đầu trên cổ anh là để làm cảnh thôi à?” Song Yi-seon hét lên, tỏ vẻ ghê tởm.
“Không có thời gian đâu. Phải nhanh chóng ra khỏi đây. Còn phải báo cho khách sạn để sơ tán mọi người nữa. Nếu không thì chết hết thật đấy!”
Không biết có phải tự nhiên mà Song Yi-seon bỗng nảy sinh tinh thần trách nhiệm hay không, cậu ấy bật dậy khỏi chỗ ngồi.
Song Yi-seon nắm lấy cánh tay tôi, kéo tôi đứng lên.
Nhưng lúc này, tôi không tài nào nghe lọt tai lời Song Yi-seon nói.
Vì tôi đã bị mắc kẹt ở một điểm kỳ lạ.
Cứ giả điên rồi nhảy xuống một lần xem sao?
Nếu may mắn thì sống sót.
Nếu xui xẻo thì… cùng lắm là chết thôi chứ gì? Nhưng ai sẽ chết đây?
Tôi? Hay Kwon Eun-tae?
Bình thường K luôn xen vào những chuyện vớ vẩn nhất, vậy mà lúc này lại im re.
Nếu vậy thì tôi chỉ cần triệu hồi K là được.
“Eun-tae hyung, anh làm gì vậy?!”
Song Yi-seon vội vàng níu lấy tôi nhưng tôi dễ dàng gạt tay cậu ấy ra.
Đẩy Song Yi-seon ra ngoài, tôi chầm chậm bước đến chỗ quả bom.
Tiếng mảnh kính vỡ vụn dưới chân vang lên đặc biệt lớn.
Tôi cúi người, nhặt quả bom to bằng hai đốt ngón tay lên.
Nó quá nhẹ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677110/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.