“Cảnh 23! Bắt đầu quay!”
Sau ngàn năm chờ đợi, cuối cùng cũng đến lượt Kim Sang-sik.
Kim Sang-sik đang nhấm nháp chiếc bánh quy Han Young-il đưa thì vội vàng nhét hết vào miệng.
“Nước, nước…! Nghẹn quá…!”
“Đúng là lắm chuyện thật.”
Tôi dúi chai nước suối vào tay Kim Sang-sik đang đấm thùm thụp vào ngực.
Trong lúc Kim Sang-sik ực ực nuốt nước, tôi kiểm tra lại tình trạng của cậu ấy lần cuối.
Đã dùng cây lăn để loại bỏ hết bụi trên trang phục, kính được tài trợ làm đạo cụ cũng không quên mang theo.
“Lau hết vụn bánh ở khóe miệng rồi vào đi.”
“Rõ!”
Kim Sang-sik chùn chụt lau khóe miệng, phát ra tiếng động khó nghe.
Động tác đó trông thật bi tráng.
Kim Sang-sik nắm chặt tay, đầy khí thế xông ra.
Nhìn bóng lưng cậu ấy bước đi lộc cộc, tôi có cảm giác như một người cha đưa con đi học lần đầu… à không, giống một người chú đứng nhìn cháu đi học thì đúng hơn.
“Sang-sik, qua đây một lát.”
Từ xa, trợ lý đạo diễn gọi Kim Sang-sik.
Hai người chụm đầu vào nhau, thì thầm to nhỏ về kịch bản.
Chắc là đang kiểm tra lại lời thoại đã thay đổi hoặc xác nhận đường đi trên phim trường.
Trong lúc đó, cảnh quay trước cũng đã đi đến hồi kết.
Đó là cảnh quay riêng của Jung Hee-joo, một diễn viên chính khác.
“Cắt. …Ok!”
“Ok ạ!”
“Chuẩn bị ngay cảnh 23!”
Đạo diễn vừa hô “Ok” là các nhân viên hậu trường đã chạy ngay đến chỗ diễn viên.
Vì cảnh quay nối tiếp không có thời gian nghỉ nên chỉ kịp chỉnh sửa lớp trang điểm đơn giản.
Jung Hee-joo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677104/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.