"Vất vả rồi, Eun-tae."
"Từ giờ sống cho đúng pháp luật nhé."
"Chúc mừng anh đã trở thành người mới, huynh đệ."
"Ăn đậu phụ đi."
Yoon Hae-il thậm chí còn nhập vai vào tình huống, đưa đĩa đậu phụ ra.
Trái với mong đợi, đó không phải đậu phụ trắng tinh mà là đậu phụ sốt đỏ au.
"…Cậu còn gọi cả Mapo Tofu nữa à?"
"Ừ."
"Món Tứ Xuyên ngon bá cháy. Ăn mãi không chán."
"Không được. Song Yi-seon, cậu béo lên rồi đấy."
"Em chạy nhảy ở Macau nhiều quá nên lại gầy đi rồi mà! Anh không thấy quần đồng phục của em rộng ra à?!"
"Ơ, không thấy."
"Cậu vốn mua đồng phục to hơn một size mà. Bảo là nhỡ đâu cao lên."
"Cái đó thì…."
"Nhưng có cao lên tí nào đâu? Vẫn y nguyên? Mà giờ cũng chẳng thấy có dấu hiệu gì là sẽ cao lên nữa?"
Tránh Kim Woo-jung cứ cà khịa mỗi khi chạm mắt, tôi nhận đĩa Mapo Tofu từ Yoon Hae-il.
Hơi nguội một chút nhưng cũng không đến nỗi không ăn được.
Tôi lặng lẽ vào bếp lấy đũa thìa.
Dù đã ăn bánh xếp chiên nhưng có lẽ vì lâu lắm mới làm việc cật lực nên bụng nhanh chóng rỗng tuếch.
Tôi trộn đều sốt với cơm trắng, định ăn một miếng thì.
"Đúng là bực mình thật. Anh không có bạn bè đúng không?"
"Không phải đâuuu~ Có mà, nhiều là đằng khác ý?"
"…Anh phải thật sự biết ơn vì anh lớn hơn em đấy. Nếu không thì cứ thế mà! Cứ thế mà!"
"Ô hô? Định đánh một trận à?"
"Đánh được không ạ?"
"Đương nhiên là không rồi!"
"Anh cứ để em đánh một cái thôi không được sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677094/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.