“Uwa, đỉnh quá! Cái này là gì vậy ạ? Sao lại có xe van? Bọn em đi chơi đâu ạ?”
“…Thật sự điên mất thôi.”
Phản ứng của hai đứa hoàn toàn trái ngược.
Song Yi-seon, người cuồng những sự kiện như thế này, vui đến rách cả miệng.
Han Gyeo-ul thì… dù đang cố giữ biểu cảm vì đang livestream nhưng không thể che giấu hoàn toàn vẻ mặt ghét bỏ.
“Không. Bọn tớ đến bắt cóc mấy đứa.”
“Đúng rồi! Giơ tay lên và lên xe ngay!”
“Phụt! Vậy mấy anh khác là gì ạ?”
“Bọn anh là con tin. Cứu bọn anh với~.”
Kim Woo-jung, người tự mình đạo diễn từ A đến Z, chẳng thèm để ý đến phản ứng của Han Gyeo-ul.
Cậu ta nhập tâm đến mức dường như không nhận ra các học sinh xung quanh đang chụp ảnh.
Han Gyeo-ul chắc xấu hổ lắm nên cậu ấy che mặt rồi nhanh chóng lên xe.
Song Yi-seon, người vẫn vui vẻ với tình huống này, cười hì hì vẫy tay chào bạn bè.
“Tạm biệt~ Anh được mấy anh đến đón nên đi trước đây.”
Nghe vậy, nhóm học sinh nam đồng loạt ‘ù ù’ lên tiếng chế giễu nho nhỏ.
Đó là tình bạn quen thuộc của lũ nam sinh cấp ba.
Nhìn cảnh đó, tôi chợt tò mò.
“Cậu không có bạn bè à?”
“Không ạ.”
“À….”
Nhìn là biết không có rồi, tự dưng hỏi làm gì không biết.
‘Mình sai rồi.’
Tôi thầm tự kiểm điểm rồi tập trung quay cận cảnh khuôn mặt đang hờn dỗi của Han Gyeo-ul.
Khung chat tràn ngập ‘ㅋㅋㅋㅋ’ và ‘ㅠㅠㅠㅠ’ xen kẽ nhau.
Trong lúc đó, Song Yi-seon cũng đã lên xe.
“Không thiếu ai chứ? Mọi người nhớ thắt dây an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677079/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.