Cuối cùng, tôi và các thành viên đã cùng nhau đến đây.
“Địa điểm gặp mặt là ở đây… sao?”
“Ừ. Có vấn đề gì à?”
“Không có vấn đề gì… À, có chứ? Không, không có à? Không, tôi cũng không biết nữa.”
Khu đất vàng ở Teheran-ro, Gangnam.
Kim Woo-jung lẩm bẩm một mình khi ngước nhìn tòa nhà cao tầng trước mắt.
Cậu ta còn nghiêng đầu nữa chứ.
Thằng bé này lại làm cái trò gì loạn óc thế không biết.
Tôi đã hối hận rồi.
‘Dù sao thì giám đốc không bám theo là may rồi.’
Tôi đã phải vất vả lắm mới ngăn được giám đốc, người cứ khăng khăng đòi đi theo.
Chỉ khi năn nỉ ông ấy ở lại giải quyết cánh nhà báo thì mới thoát được.
Đúng là kẻ thù chứ không phải giám đốc gì cả.
Mặc dù có thêm một nhân viên mới, nhưng công ty vẫn chưa thoát khỏi cái mác công ty nhỏ.
Sau buổi gặp mặt hôm nay, có lẽ bên tôi cũng phải thuê luật sư, không biết có được không.
Chẳng lẽ lại phải tự bỏ tiền túi ra trả phí luật sư?
Ấy, không đời nào. Không phải đâu. Sẽ không phải đâu. Lỡ mà là thật thì sao…?
Dựa vào tiền án của giám đốc thì đây là một giả thuyết hoàn toàn có khả năng.
‘Mình có bao nhiêu tiền trong tay nhỉ?’
Tôi tưởng tượng ra số dư trống rỗng trong tài khoản ngân hàng của mình.
Số tiền thưởng từ ‘Shoot The Money’ đã sắp chạm đáy. Tôi chỉ còn lại chút tiền dự phòng để phòng hờ.
Thế mà cũng quá ít ỏi và thảm hại.
Vẫn còn xa lắm mới đến kỳ nhận tiền lương từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677074/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.