Ca khúc , có thể coi là tinh hoa trong cảm xúc của Oh Soo-hwa, đã được hai người tái hiện lại bằng cảm xúc của riêng mình.
–Dưới ánh nắng chói chang, em hong khô tấm canvas
Xóa đi những vệt lệ rồi sẽ tan biến không dấu vết
Mối tình đầu của em, sẽ mãi là một bức tranh dang dở
Dưới sự dẫn dắt của Kwon Eun-tae, hai người tinh tế xây dựng từng lớp từng lớp hòa âm.
Từ lúc nào đó, tiếng đàn guitar của Seo Ji-won đã ngừng hẳn. Nhưng không một ai dưới hàng ghế khán giả thấy điều đó kỳ lạ. Sân khấu lúc này chỉ được lấp đầy bằng giọng hát của hai người.
Và như thế là quá đủ.
–Ánh nắng trong veo vẽ nên bóng hình người
Lời thề hẹn trăm năm của đôi ta cũng nhạt nhòa
Mối tình đầu đã úa màu của tôi
Mối tình đầu đã khô héo của tôi
Mối tình đầu chỉ mình tôi vẽ nên
Ánh đèn sân khấu, vốn lấp lánh như những vì sao trên trời đêm, dần tắt ngấm.
Một kết thúc lặng lẽ như lúc bắt đầu.
Đó là một sân khấu không có kỹ thuật hoa mỹ, cũng chẳng có những nốt cao bùng nổ.
Vậy mà nó lại khiến người xem cảm thấy một nỗi nghẹn ngào khó tả.
Bị dư âm cuốn lấy, phải một nhịp sau, tiếng reo hò từ hàng ghế khán giả mới vỡ òa.
Tiếng hò hét vang lên như sấm. Xen lẫn đâu đó là những lời yêu cầu hát lại.
Hai người đứng trên sân khấu, lặng lẽ nhìn ngắm cảnh tượng đó.
Những khuôn mặt thấm đẫm cảm xúc.
Nhưng thời gian dành cho họ không nhiều.
Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677048/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.