Trong thoáng chốc, tôi cứ tưởng mình đang hát bè đuổi.
Chẳng lẽ mình vô tình nói ra suy nghĩ trong đầu mà không biết sao?
Cảm thấy có gì đó không ổn, tôi giữ khoảng cách với Seo Ji-won thì…
"Cuối cùng... cũng đến nước này sao."
Seo Ji-won đưa mắt nhìn quanh phim trường với ánh mắt như sắp khóc đến nơi.
Rồi cậu ta lẩm bẩm.
"Một cuộc báo thù đẫm máu diễn ra tại nơi như nấm mồ chôn vùi oán hồn của những kẻ bị loại... Một nghịch lý vừa tàn nhẫn vô cùng lại vừa lãng mạn vô biên, xin được nghiêng mình kính phục."
"...Bớt dùm đi."
Mải mê nhập vai quá nên có vẻ cậu ta không nhìn thấy những chiếc camera được giấu khắp hiện trường.
Lời thoại vừa nghe đã biết là học thuộc lòng khiến chính tôi cũng thấy xấu hổ thay.
Không biết đoạn này có bị cắt không nhỉ.
Chỉ mong là không lên sóng.
Tôi vẫn luôn thắc mắc, rốt cuộc thằng nhóc này xem cái gì ở đâu vậy trời?
Đúng là không nên cho trẻ con tiếp xúc với truyền thông một cách bừa bãi mà.
Seo Ji-won thì hết thuốc chữa rồi.
Trong số những lời thoại cậu ta vừa thuộc lòng ban nãy, không biết hiểu được bao nhiêu phần trăm nữa, haizz.
"Thôi lảm nhảm đi rồi vào trong."
Bohemian có vẻ cũng không chịu nổi nữa, đẩy lưng tôi và Seo Ji-won.
"Đẩy thế đau đấy!"
"Biết rồi, ngậm miệng lại mà đi đi."
"Xì."
Từ phía sau vọng lại tiếng thở dài của Bohemian.
Ừ, Bohemian à, cậu cũng khổ nhiều rồi.
Cảm nhận được sự đồng cảm sâu sắc, tôi hướng về phía phim trường đang tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677023/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.