Lúc đó, giám đốc đứng bên cạnh khẽ lẩm bẩm.
"Eun-tae à, hôm nay trông cậu có hơi... lạ."
"Tôi thì lúc nào cũng thấy giám đốc lạ hết."
"Hả? Sao vậy?"
Không biết thật hay giả vờ không biết đấy hả, cha nội.
Tôi lờ đi vị giám đốc phiền phức, nhìn đồng hồ.
Chắc cũng sắp đến nơi rồi.
Cốc cốc-. Đúng lúc ghê.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi đứng bật dậy.
Đón khách thì phải lịch sự chu đáo chứ.
Trước đó thì…
"Này, Park Oh-gyun."
Tôi gửi lời cảm ơn đến Park Oh-gyun.
"Cảm ơn nhé. Vì đã tự mình chứng minh sự trong sạch cho tao."
Nhờ mày mà lần này chắc tao không cần phải vay thêm tiền cũng ra được album rồi.
Không quên ơn này đâu.
Bộp bộp. Tôi vỗ vai Park Oh-gyun rồi mở cửa.
"Cảm ơn hai bác đã không quản đường xa đến đây. Nhưng mà con trai hai bác lại phê thuốc rồi gây sự, hai bác làm ơn can nó lại giùm ạ?"
Ngoài cửa là một cặp vợ chồng trung niên tóc đã điểm bạc.
Cả hai người trông đều được chăm sóc kỹ lưỡng so với tuổi, làn da căng bóng gần như không có nếp nhăn.
Dù hiện tại mặt mày đang nhăn nhó như Dạ Xoa.
"Park Oh-gyun."
"Ba, ba ơi."
Khoảnh khắc cha con tương phùng.
Chát-!
Một bàn tay to như cái vá đập thẳng vào má Park Oh-gyun.
Cái tát đó không chỉ dừng lại ở một cái.
"Không có việc gì làm hay sao mà dám bôi tro trát trấu vào mặt cha mày thế hả?!"
"Con sai rồi. Con không dám nữa đâu. Mẹ ơi, mẹ cản ba giúp con với!"
Park Oh-gyun, không biết tự lượng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677018/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.