Đây là lần đầu tiên tôi biết bố của Kim Woo-jung lại là đại gia lắm tiền nhiều của đến thế.
Cũng phải thôi.
Thường ngày, Kim Woo-jung nổi tiếng keo kiệt trong hội anh em, đến một đồng xu cũng không chịu chi.
Lúc xem lại chương trình , cái đoạn ở trạm dừng chân, người nổi khùng nhất cũng chính là Kim Woo-jung.
Nếu Han Gyeo-ul toát ra vẻ sang chảnh kiểu lạnh lùng, thì Kim Woo-jung ngược lại, lại sang chảnh kiểu rạng rỡ, tươi tắn.
Chỉ nhìn tướng mạo thôi cũng đủ để người ta tự động thốt lên "hoàng tử", "cậu ấm" rồi nhưng tính tình lại trái ngược.
"Nếu chuyện đầu tư có hơi khó nghĩ, hay là chú bán luôn công ty cho bố cháu đi ạ? Cháu sẽ bảo bố cháu trả gấp đôi giá thị trường luôn. Nếu chú muốn, cháu có thể đảm bảo cả việc giữ lại nhân viên nữa. Bố cháu không phải kiểu người phũ phàng, cắt đứt tình nghĩa đâu ạ." (Kim Woo-jung nói với Giám đốc)
"Woo-jung à, khoan đã. Em đi hơi xa rồi đấy." (Gong Seon-woo can)
"Đúng đó anh. Bình tĩnh lại đi anh. Có điên thì cũng phải điên một cách duyên dáng, à không, điên một cách từ tốn thôi chứ, ai lại điên kiểu bất chấp như thế này bao giờ." (Song Yi-seon cũng hùa vào)
Các thành viên đồng lòng nhất trí ngăn cản Kim Woo-jung.
Tình thế 1 chọi 6 – tôi cũng ké chân vào hội số 6 đấy.
Ấy thế mà Kim Woo-jung vẫn không hề nao núng.
"Giám đốc có biết trước khi Eun-tae đi tập huấn cho , nó đã nói gì với bọn cháu không ạ?"
Ủa, tự dưng lôi tôi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ly-dao-dien-quen-lai-la-idol-thien-tai/4677010/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.