Trời nắng chói chang như đổ lửa, Chi trùm kín cả người cô chỉ chừa lại đôi mắt để quan sát mọi thứ. Đôi mắt láo liên như đi ăn trộm Chi tìm một góc bàn khuất ánh nhìn ngồi thẫn thờ trong quán nước.
“Trời ạ. Nóng quá đi mất, tại sao lại hẹn vào giờ này cơ chứ? Ôi làn da của mình…”
Chi than vãn, cô cởi bỏ lớp “ngụy trang” mà rớt mồ hôi hột, hai má cũng hồng hồng lên vì nóng, cô nhìn ra ngoài phố nơi ánh nắng ban trưa xuyên qua những tán cây in hình những chiếc lá xanh mỡn xuống mặt đường. Nơi này khá vắng người qua lại, là nơi ít được chú ý đến, thuận tiện để làm những việc có tính bảo mật cao sẽ khó bị phát giác.
Chi loay hoay mãi chừng năm phút sau thì có một người đàn ông đi đến, hắn ta có phần hơi to xác nhưng không quá béo, khẩu trang che kính mặt nhìn hắn có phần bí ẩn. Hắn chậm rãi đi về phía này, chậm rãi ngồi xuống ghế.
- Tìm tôi làm gì? - Giọng nói người đàn ông vang lên không mấy thiện cảm.
- Anh bị truy nã sao?
- Mày…
- Không thì mang khẩu trang làm gì? Không nóng hả? - Nói rồi Chi lại vỗ nhẹ tay lên mặt mình, trề môi ra, mặt mày cô nhăn nhó. - Dễ nổi mụn lắm.
- Mày bị điên à?
Hùng khó hiểu vô cùng, hẹn hắn ta ra ngoài chỉ để nói mấy lời sáo rỗng như này thôi thì đúng là hết thuốc chữa. Hắn từ từ gỡ khẩu trang ra, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595096/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.