Cả hai dạo bước thêm một đoạn thì gặp cảnh tượng hãi hùng. Một cô bé khoảng mười bảy, mười tám tuổi đang dần chìm xuống mặt nước. Chi hoảng hốt, cô không nghĩ nhiều lập tức lao nhanh xuống biển làm Đình Duy cũng giật mình.
- Lâm Ý Chi, em đang làm gì vậy? Nguy hiểm đó có nghe không.
Như không nghe thấy lời anh, Chi mỗi lúc một nhanh hơn. Lúc này, Đình Duy mới phát hiện sự hiện diện của cô bé đang nhấp nhô trên mặt biển, anh liền nhanh chóng tăng tốc để trợ giúp. Cũng may cuối cùng Chi cũng tóm được cô bé, cả hai nhanh chóng kéo cô nhóc vào bờ.
- Này em tỉnh dậy đi. - Vừa gọi Chi vừa sơ cứu cho cô bé, động tác của cô vừa thành thạo vừa nhanh nhẹn làm Đình Duy có chút bất ngờ. Anh nghi ngờ nhìn Chi nhưng cũng không nói gì, dù sao cứu người là quan trọng nhất.
Một lúc sau, cô bé đó cũng tỉnh dậy, mặt mày cô nhóc trắng bệch cũng không có ý định cảm ơn chút nào.
- Sao phải cứu em, tại sao không để cho em chết đi. - Cô nhóc gào lên trong bất lực, nước mắt giàn giụa chảy dài trên khuôn mặt non nót. Ai nhìn qua cảnh này cũng thấy xót xa, không khỏi cảm thấy đau lòng.
Đình Duy thở dài, phải trải qua loại cảm xúc gì mới khiến con người ta bất lực đến độ muốn từ bỏ thế giới này để tìm bình yên ở một thế giới khác như thế chứ.
- Anh đi lấy khăn cho hai người. - Nói rồi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595079/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.