Muốn xem tôi thay quần áo à?
- Anh...
Chi thẹn quá hóa giận mà hét lên:
- Ai muốn xem anh thay quần áo? Sao ở trong phòng mà không mặc đồ vào.
Đình Duy cảm thấy có chút buồn cười, càng nghe càng vô lí như nào ấy. Đúng là nói toàn lời vô nghĩa.
- Còn biết đây là phòng tôi à? Đi theo tôi làm gì?
Chi lúc này mới ý thức được cô đã đi theo anh đến tủ quần áo lúc nào không hay, cô xấu hổ ba chân bốn cẳng mà chạy vội ra ngoài.
Chi nhìn quanh căn phòng một lúc, phía bên kia chắc là bàn làm việc của anh. Chi loay hoay một lúc, cô từng bước tiến lại gần vách ngăn giữa phòng. Thứ khiến Chi để ý nhất chính là mấy chậu xương rồng mà cô tặng anh đang nằm chễm chệ trên đấy. Chi bất giác nở một nụ cười vui vẻ.
Năm phút sau, Đình Duy chậm rãi ngồi xuống giường, tay anh chậm rãi lau khô tóc làm những giọt nước còn đọng lại sống động mà rơi xuống.
Chi nhìn anh đến ngớ ngẩn " Tóc rối mà cũng đẹp trai như vậy bị điên rồi sao?" Nhớ lại kiếp trước giờ này có lẽ hai người bọn họ còn đang lăn giường thì không khỏi ngượng chín mặt. Tuy lúc đó phòng tối không nhìn rõ mặt nhau nhưng hiện tại thì khác, trong lòng không khỏi có chút mong lung căng thẳng.
Thấy Chi im lặng đứng đó Đình Duy ngước mắt. Cũng không đùa giỡn với cô nữa.
- Tìm tôi làm gì? Ngơ ngẩn ra.
Chi lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595061/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.