Ba Ngọc là bạn thân với ba của Chi, do gia đình chú ấy xảy ra chuyện đến giờ vẫn không có tung tích. Ba thấy Ngọc còn nhỏ, thấy cô ta đáng thương nên đưa về nhà nuôi dưỡng, không ngờ khi cô ta lớn lên liền quay ngược lại cắn trả một phát.
- Dì Lan, tôi đói rồi mau mang cơm lên phòng cho tôi.
Dì Lan buông đũa định đứng dậy thì bị Chi ngăn lại. Chi nắm lấy tay bà trấn an.
- Mẹ ăn cơm đi ạ. Mặc kệ nó.
Lần này cô nhất định sẽ bảo vệ những người thương yêu cô. Bắt những kẻ hại cô phải trả một cái giá thật đắt.
- Dì Lan, dì bị điếc à? Tôi bảo dì mang cơm lên không nghe thấy sao?
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy cơm đâu Ngọc liền hằng học chạy xuống tầng, đi thẳng vào nhà bếp. Cô ta không nể nang ai mà sẳn giọng la lối.
Thấy Chi ở đó Ngọc cũng không tiết chế lại chút nào cả vì cô ta biết trước giờ Chi chưa từng quan tâm tới dì Lan mặc cô ta ức hiếp sai bảo. Ngọc khoanh tay trước ngực, liếc nhìn dì Lan.
- Còn ngồi ở đó ăn?
Chi dừng lại đũa, sao trước đây cô không phát hiện ra cô ta láo xược như thế nhỉ? Chi không ngẩn đầu lên, cô vẫn bình tĩnh gắp đồ ăn bỏ vào trong bát.
- Qua đây.
- Chị gọi em sao?
- Ừm.
Ngọc vừa đến Chi liền tỏ vẻ không hài lòng.
- Qua bên kia đi, tôi thuận tay trái hơn.
Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai/3595056/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.