Cả hai người cùng đứng hình vì nghĩ rằng lẽ ra chuyện này cô đã biết rồi, khi thấy cô thản nhiên như vậy thì hot boy thắc mắc hỏi....
- Vậy còn chuyện vở kịch thì sao?
- Vở kịch gì cơ?
Tên trùm trường không hiểu nên hỏi lại, cô chỉ giữ mỉm cười im lặng không nói gì khiến cả hai có chút khó hiểu trong lòng vì không là gì của nhau nên không thể ép cô trả lời.
Cuối cùng cũng đến ngày diễn ra văn nghệ từng lớp lên sân khấu biểu diễn rất vui vẻ, ở bên ngoài cũng rất ồn ào náo nhiệt đến lớp cô biểu diễn tiết mục rất thuận lợi ai nấy đều rất nhập tâm vào vai của mình.
Khi đến đoạn cuối ai cũng hồi hộp cảnh hoàng tử hôn công chúa thì bỗng dưng đèn tắt khiến cả sân khấu tối om, được một lúc thì có đèn lại tiếp tục phần tiếp theo tuy có hơi hụt hẫng nhưng vở kịch đã hoàn thành rất tốt.
Xuống sân khấu lớp phó nhìn cô với đôi mắt của kẻ see tình vì lúc đèn tắt cô nói nhỏ bên tai cậu một câu "Cảm ơn vì ngày hôm đó đã đưa mình đến phòng y tế!', chỉ câu nói đó thôi đã khiến tim cậu lúc đó rung động rồi khi đèn sáng lên thì đập vào mắt cậu hình ảnh khuôn mặt cô nhìn anh mỉm cười rất tươi.
Cô ngồi nghỉ ngơi trên ghế đá thì Ngọc Miên chạy đến hí hửng khoe....
- Em làm tốt không chị?
- Giỏi lắm, 10 điểm!
Cô cười tươi giơ ngón cái lên Ngọc Miên vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-tuoi-17-lam-trap-girl/2925864/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.